Truyện Tình Yêu Chỉ đêm nay thôi chị là của em nhé
Admin™ [On] [SV!] Đẳng Cấp Nhất
;i luôn muốn có.
Hôm nay là ngày thứ 5 sau ngày chúng tôi bắt đầu trở lại học, cả trường tôi ai cũng nhốn nháo, bàn tán về 2 cô bé vừa mới chuyển vào khối cấp 3 năm cuối, tất nhiên người được nhắc đến nhiều nhất chính là Tara.
- Này cậu, tớ nghĩ là tớ đã cảm nắng cái chị vừa chuyển đến khu cấp 3 học rồi.
- Ý cậu nói là người nào trong 2 người đó? Cô bạn quay lại hỏi bạn mình người vừa nói ra câu nói vừarồi.
- Thì cái chị cao nhất trong 2 người đó, cậu không thấy chị ấy rất đẹp sao? Khuôn mặt và phong cách của chị ấy toát lên nét đẹp của 2 phái giống như là trong cương có nhu, trong nhu có cương, chính điềuđó đã thu hút tớ.
- Tớ nhắc cho cậu nhớ, chị ấy là nữ đó.
- Thì sao nào? Ttừ trước tới giờ tớ vẫn bình thườngvề tâm lý, bằng chứng là tớ đã có bạn trai nhưng tớvẫn thấy xao động khi lần đầu gặp chị ấy.
- Tớ đồng ý với cậu về điều đó nhưng cậu không thấy biểu hiện của chị ấy rất lạ sao?
- Lạ? lạ như thế nào?
- 1 chị thì cứ nói cười huyên thuyên khi đi cùng chị còn lại còn cái chị mà cậu thích thì rất lãnh đạm hay nói đúng hơn là thờ ơ đối với chị còn lại, hơn nữa từ khi nhập học tới giờ tớ chưa lần nào gặp chị ấy cười cả.
- Uhm, cậu nói thì tớ mới nhận ra điều đó thật, mà chị ý đẹp như thế nếu cười thì chắc đẹp phải biết, hihi…
Đó là những gì mà 2 cô bé năm nhất khối cấp 3 nói về Tara và tình cờ tôi đã nghe được. đột nhiên tôi lại nhớ về hình ảnh ngày xưa của Tara và tôi muốn được nhìn thấy lại nụ cười ngày nào của cô bé, nghĩ đến đây, cảm giác buồn lại tìm đến trong tôi, tôi quyết định tìm Tara sau giờ nghỉ giữa trưa.
Trường của tôi rất lớn và rộng, do đó mỗi một cấp học đều có 1 khu riêng và được phân chia bởi 1 vườn cây và cỏ được trồng rất đẹp, ở đó rất yên tĩnh và thoáng mát nên các học sinh thường hay đến, họ đến chỉ khoảng 3, 4 người chỉ để dùng cơmtrưa hay tán dốc hoặc để học bài.
Tôi đang ở khu vực giao nhau giữa cấp 3 và đại học, tính đi tìm Tara thì tôi nghe giọng nói rất quenthuộc và tôi có thể nhận ra đó là tiếng của bạn Tara: Shynia.
- Tara, tớ phải vào nhà vệ sinh một lát, cậu ở đây nhé.
Không có câu nào đáp lại, Tara vẫn trầm ngâm với cuốn sách trên tay, tôi thoáng thấy bóng cô bé Shynia đã khuất sao bụi cây hoa mà lòng cảm thấykhó hiểu. Tôi từ từ tiến lại chổ Tara đang ngồi, đứng đối diện Tara tôi làm bộ thở dài.
- Hayzzzzzzzzzda, công chúa bây giờ thay đổi quá, lúc trước còn bắt ép chị đây làm hoàng tử, thế mà sau khi trở về thì công chúa không thèm đi gặp chị nữa nha. Em làm chị buồn quá đó.
Không để Tara lên tiếng, tôi bước lại gần và ngồi xuống nói tiếp với khuôn mặt chọc cười ngằm hy vọng, tôi sẽ làm Tara lấy lại được nụ cười như trước.
- Kiểu này chắc là trong 3 năm ở bên Anh, có ai chọc giận em hay sao mà mặt yểu xiều không có lấy 1 nụ cười thế? Nói đi, là ai? Chị sẽ đánh hắn, trả thù lại cho em.
Hành động quá nhanh, tôi đã không kịp phản ứng gì khi cô nhóc Tara nắm lấy cánh tay tôi kéo về phía trước, định thần lại thì tôi đã ở rất sát người của cô nhóc ( tuy bây giờ không giống lắm nhưng trong mắt tôi Tara vẫn còn là cô bé con như những ngày tôi mới gặp). Tara nhìn thẳng vào mắt tôi mà nói.
- Hami ! Bây giờ đã khác rồi, em không còn muốn làm công chúa nữa, thay vào đó chị sẽ là công chúa và em muốn chị chỉ là công chúa của 1 mình em thôi, chỉ có chị mới khiến em có lại nụ cười như lúc trước.
Tôi thực sự bàng hoàng và cũng bối rối khi nhớ lại câu hỏi 3 năm trước của Tashi: “Cậu có bao giờ nghĩ rằng tình cảm của em tớ đối với cậu là nghiêm túc?”. Lấy tay, tôi định đẩy Tara ra xa tôi một chút nhưng không được rồi, hiện giờ tôi bé hơn Tara nên khi biết được tôi có ý định này thì Tara lại kéo tôi tới sát hơn nữa. Trong chốc lát, tôi đã né tránh đôi mắt sâu đẹp lạ lùng đó đang nhìn tôi như chờ đợi câu trả lời từ phía tôi.
Cũng ở kế bên chúng tôi, chính xác là sau bụi cây cómột người đứng đó tự bao giờ, người đó đang nhìnchúng tôi, nói đúng hơn chỉ nhìn tôi mà thôi nhưng trong ánh nhìn hình như có lửa.
CHAP 4
Vừa may có tiếng chuông reo báo hiệu kết thúc giờnghỉ trưa, tôi mừng như bắt được vàng, chợt lên tiếng.
- Ah, đến giờ rồi, chị phải vào lớp đây.
Nói rồi, tôi vội đứng lên và bước đi thật nhanh như cố tránh đi một sự thật nào đó mà tôi không muốn biết.
- Trái tim của chị chưa thuộc về ai cả, phải chăng em còn cơ hội? Rất khẽ, Tara tự nói với chính mình.
Vì Shynia không có người quen nào ngoài anh em Tashi, vì vậy mà cô bé ở chung nhà với Tara và Tashi.
- Tara… tớ vừa mua 1 cái váy mới, cậu xem đẹp không? Shynia vừa nói vừa xoay để khoe chiếc váyđang mặc trên người.
- Cậu không biết.. muốn vào phòng người khác phải gõ cửa sao? Tara nói mà không hề nhìn Shynia lần nào, dù vẫn nghe được câu hỏi vừa rồi của cô.
Shynia vẫn tự nhiên, bình thường đáp:
- Cậu lạnh lùng quá đó, cậu không sợ… tớ sẽ làm chị Hami của cậu à?
Vẫn là sự thờ ơ, lãnh đạm trong đôi mắt đẹp kia nhưng lúc này đây, nó lại ánh lên 1 tia nhìn sắc lạnh khi Tara quay lại nhìn Shynia.
- Cậu dám?
Không nói gì, Shynia tiến đến chổ Tara đang ngồi, ép 2 bàn tay lên mặt Tara và nhìn thẳng vào đôi mắt không cảm xúc ấy.
- Cậu dư biết tớ là ai mà, phải không ? Nếu cậu cứ tiếp tục đối xử với tớ như thế này thì tớ không dám chắc tớ có thể làm ra những chuyện gì?
Nói xong, Shynia nhẹ nhàng đặt lên môi Tara một nụ hôn, nụ hôn rất chậm, thật chậm như chờ đợi sựđáp trả của đối phương.
Không tránh né cũng không có sự đáp trả, chỉ một lúc sau Shynia bị Tara đẩy mạnh ra khỏi người, Shynia sửng người khi bắt gặp sự giận dữ trong đôi mắt nhưng gương mặt thì không hề biến sắc của Tara.
- Cũng câu nói ở sân bay, tớ không quan tâm mục đích của cậu là gì? Nhưng tớ cho cậu biết, nếu cậu dám làm gì tổn hại đến Hami thì tớ là người đầu tiên không tha cho cậu.
Nói xong, Tara đi thẳng ra khỏi phòng để mặc Shynia đứng đó với vẻ mặt tức tối.
- Hay lắm, trò chơi đã chính thức bắt đầu. Cùng với câu nói là nụ cười rất lạnh hiện lên trên khuôn mặt xinh xắn của cô.
Hôm nay là chủ nhật, tôi đã hứa ghé nhà Tashi chơi, tôi đang đứng trước nhà của cậu ấy.
- A, cậu đến rồi, vào đi ! Tashi mừng rỡ khi thấy tôi đã đến.
- Cậu uống nước trái cây nhé ?
- Gì cũng được. Hôm nay Tara và Shynia không có ởnhà à?
- Shynia ra ngoài gửi thư cho ba mẹ từ sớm rồi còn Tara vừa ra ngoài mua chút đồ, chắc cũng sắp về rồi đó.
Thật ra, ngoài việc lại chơi với Tashi thì tôi còn mụcđích khác, vì tôi muốn biết nguyên nhân Tara thay đổi đến vậy.
- Tashi này, cậu không ngạc nhiên khi Tara thay đổi quá nhiều hay sao ?
- Ý cậu là…? Tashi hỏi lại tôi.
- Àh… ừ thì… ý tớ là lúc trước Tara đâu có ít cười, ít nói đến vậy, nhìn từ bề ngoài lẫn bên trong (bên trong là chỉ tính cách) không còn giống cô bé Tara mà tớ biết nữa.
Tashi bưng chén Trà lên uống và thở dài trả lời câuhỏi của tôi.
- Đó là vì lúc trước cậu không biết gì về nó đó thôi. Tashi nói tiếp.
- Ba mẹ tớ là người làm ăn, nhà chỉ có hai anh em, tớ lại học bên này còn ba mẹ thì cứ đi suốt nên dù còn rất nhỏ em tớ luôn chịu cảnh ở nhà 1 mình, có chị giúp việc cũng như không, chị ấy không bao giờlên nhà trên cả.
- Rồi khi Tara lên 5, ba mẹ tớ mới phát hiện nó bị mắc bệnh trầm cảm, dù được nhiều bác sĩ chữa trị mà hầu như đều không có kết quả. Đây cũng là lý do, tại sao tớ yêu quí em gái tớ một cách thái quá.
Nói đoạn, Tashi quay sang nhìn tôi rồi nói trong thắc mắc.
- Nhưng tớ không hiểu, từ khi gặp cậu, trong khoảng thời gian ở đây, Tara trở nên vui hơn, nói nhiều hơn và cười cũng nhiều hơn. Sau khi về lại bên Anh, nó bắt đầu trở lại tình trạng cũ và thay đổi rất nhiều, cậu là người đầu tiên khiến cho Tara cười. Có phải vì nó mến cậu?
Tôi không biết trả lời ra sao, chỉ biết cười trừ cho qua chuyện.
- A… tớ mượn tolet nhà cậu 1 chút nhé. Không biết nói gì thì kiếm cớ đi vậy, tôi là người khởi xướng chuyện này mà.
- Uhm, cậu cứ đi thẳng bên đó rồi quẹo trái là tới.
Do mãi nghĩ đến lời của Tashi vừa nói và của Tara lúc ở vườn cây mà tôi đã vô tình làm nước bắn ướt cả mình.
- Tashi ơi, tớ bất cẩn làm ướt áo rồi cậu có khăn cho tớ mượn. Tôi nói vọng ra ngoài.